Vn-Live
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Vn-Live

Nếu ai đó có tâm hồn , muốn tìm một ai đó đồng cảm hãy gia nhập diễn đàn như một thành viên đúng nghĩa , nếu bạn không phải một người như thế xin bạn chỉ nên ghé thăm rồi đi , đừng để lại gì trên diễn đàn xin cảm ơn!
 
Trang ChủTrang ChínhTrang ChủLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập
Chào Mừng admin Đã Ghé Thăm Diễn Đàn Số bài viết của bạn: 338 Trong Tổng Số 1794 Bài Viết ....... Chúc Bạn Luôn Hạnh Phúc !
Để Trở Thành Thành Viên Chính Thức Của Diễn Đàn Bạn Cần Có Ít Nhất 20 Bài Viết Vào Diễn Đàn (Lưu Ý Không Spam) Hoặc Tham gia (Liên Hệ với Quản Lý nhóm Hoặc Ban Quản Trị)
bhfgh
vietanh283 Gửi vietanh283
gửi vào lúc Sun Jan 29, 2012 12:00 am ...
:hi everybody ! minh la mem moi muon giao luu chem gio ,ket ban dac biet hon la dang tim kiem nua kia cua minh la mem moi mong dc moi nguoi giup do [You must be registered and logged in to see this image.]
girlkute_17 Gửi mem mới xin được làm quen nhé hi`hi`
gửi vào lúc Mon Jan 02, 2012 7:57 am ...
:mình tên là trần nguyễn anh phương.17 tuổi.đang tìm bạn trai.phương đang sống ở phú yên.phương cao 1m62 nặg 46kg.số đo 91-62-89.rất vui được làm quen với mọi người.nick yahoo của phương là kuto_prao [You must be registered and logged in to see this image.]
godloveyou Gửi Lời Nhắn Tới Tất Cả Thành Viên
gửi vào lúc Sun Oct 02, 2011 11:48 pm ...
:Thật ra có rất ít phụ nữ đẹp. Không phải vì phụ nữ không biết làm đẹp mà vì họ làm hoài mà ...vẩn không đẹp "
godloveyou Gửi » Lời Nhắn Tới Tất Cả Thành Viên
gửi vào lúc Sun Oct 02, 2011 11:57 pm ...
:Bước tới nhà em bống xế tà
Đứng chờ 5 phút bố em ra,
Lê thê phía truớc vài kon chó!
Lác đác đằng sau chiếc chuỗi chà,
Sợ wa' anh chùn wen^ đôi dép
Ông ja` gác mỏ đứng chửi cha!
Phen naj` nhất quyết thuê kay^ kiếm,
Way về chém ổng đứt làm 3!!!!



godloveyou Gửi » Lời Nhắn Tới Tất Cả Thành Viên
gửi vào lúc Sun Oct 02, 2011 11:49 pm ...
:Chỉ có bia mới hiểu, bụng mênh mông nhường nào
Chỉ có bụng mới biết, bia đi đâu về đâu "
godloveyou Gửi » Lời Nhắn Tới Tất Cả Thành Viên
gửi vào lúc Sun Oct 02, 2011 11:46 pm ...
:Tình yêu như bông thủy tinh, rực rỡ lung linh nhưng mong manh dễ vỡ. Vì dễ vỡ nên đa số người ta thường, trang bị thật nhiều....đễ lỡ vỡ còn có cái mà thay "
godloveyou Gửi » Lời Nhắn Tới Tất Cả Thành Viên
gửi vào lúc Sun Oct 02, 2011 11:44 pm ...
:" Thầy tao nói chuyện học hành là chuyện cả đời nha mậy. Bởi dzậy, bữa nay không học thì bữa khác học. Chuyện cả đời mà "
xiudg Gửi » Lời Nhắn Tới Tất Cả Thành Viên
gửi vào lúc Wed Sep 21, 2011 6:34 pm ...
:chào mọi người có ai giúp forum mình 1 tí được ko toppost bài và top lastopic mình ko biết làm lỗi quá ai giúp PM forum mình nhé/.....
xomdoicity.123.st
minh Gửi Lời Nhắn Tới Tất Cả Thành Viên
gửi vào lúc Thu Aug 11, 2011 2:52 pm ...
:chúc thành viên diển đàn một ngày một trẻ khoẻ yêu đời là thành viên tích cực của diển đàn [You must be registered and logged in to see this image.]
minh Gửi » Lời Nhắn Tới Tất Cả Thành Viên
gửi vào lúc Thu Aug 11, 2011 2:54 pm ...
:chúc thành viên diển đàn một ngày một trẻ khoẻ yêu đời là thành viên tích cực của diển đàn [You must be registered and logged in to see this image.]
minh Gửi » Lời Nhắn Tới Tất Cả Thành Viên
gửi vào lúc Thu Aug 11, 2011 2:52 pm ...
:chúc thành viên diển đàn một ngày một trẻ khoẻ yêu đời là thành viên tích cực của diển đàn [You must be registered and logged in to see this image.]
petrang Gửi » good luck
gửi vào lúc Mon Jul 25, 2011 1:34 pm ...
:chúc tất cả các bạn may mắn
Online Gửi » Lời Nhắn Tới Tất Cả Thành Viên
gửi vào lúc Thu Jun 16, 2011 6:13 am ...
:hãy kéo chuột xuống giữa trang tin , bạn sẽ thấy nhiều điều thú vị
admin Gửi » Lời Nhắn Tới Tất Cả Thành Viên
gửi vào lúc Sat Jun 11, 2011 11:01 am ...
:Viết tiếng việt có dấu chính là tôn trọng người đọc ............
admin Gửi » lời nhắn tới anh chị em
gửi vào lúc Tue May 24, 2011 4:44 pm ...
:chúc các anh chị em một buổi tối lãng mạn
k2teen Gửi » Lời Nhắn Tới Tất Cả Thành Viên
gửi vào lúc Tue May 24, 2011 2:27 pm ...
:Chuc cac ban online vui ve
Nhangia.vohinh Gửi Rằm Tháng 8 Đầy Niềm Vui!
gửi vào lúc Sun Sep 12, 2010 7:27 pm ...
:Trung Thu-Rằm Tháng Tám, Xin Chúc Tất Cả Mọi Người . . . Có Dịp Được Sum Họp Cùng Gia Đình Bên Mâm Cỗ Trung Thu.
Cùng Ăn Bánh, Uống Trà ,Ngắm Trăng Và Hát Bài Ca Sum Vầy. . .
Và Đặc Biệt Là Các Em Thiếu Nhi, Luông Vui Vẻ, Và Chăm Ngoan Hơn . . . .
Thân Chúc!
admin Gửi Chúc Mừng Sinh Nhật CHEO 24.01.2010
gửi vào lúc Sun Jan 24, 2010 1:09 am ...
:
[You must be registered and logged in to see this image.]

Chúc Mừng Sinh Nhật CHEO-:D-


Nhật ký: kim châu 24/01/2010:[You must be registered and logged in to see this image.]
Mùa Đông tuyết trắng , Mùa Thu lá vàng rơi , Mùa Hạ! mùa của những kì nghỉ lý thú ….CHEO! sao bạn lại chọn Mùa Xuân, có phải bạn chính là cơn mưa được mong chờ đã lâu , quả thật cây cối như xanh hơn từ khi có bạn, hay bạn là giọt nước mắt lo lắng của người cha, và của người mẹ lúc mang nặng để đau , mình nghĩ bạn được sinh ra trong niềm xúc động Vỡ òa ! nên Lệ Thủy, cái tên thật ý nghĩa . cái tên sẽ theo bạn suốt cuộc đời.
[You must be registered and logged in to see this image.]
Và thay mặt mọi người nói chung , và cá nhân Admin nói riêng , mình chúc bạn hãy luôn nở nụ cười mỗi lúc sáng sớm , vui vẻ mỗi khi hoàng hôn buông xuống ,và …
Mèo Hoang Gửi Lời chúc cho Giáng Sinh
gửi vào lúc Thu Dec 17, 2009 7:15 pm ...
:Ấm áp không phải khi bạn đóng cửa và chui vào chăn, mà khi bạn mở toang cửa sổ, nhìn ra bên ngoài. Chắc chắn sẽ có điều thú vị sưởi ấm lòng bạn.
Ấm áp không phải khi ngồi bên đống lửa, mà là bên cạnh người bạn thương yêu.
Ấm áp không phải khi bạn mặc một lúc hai, ba áo, mà là khi bạn đứng trước gió lạnh, từ phía sau đến có ai đó khoác lên bạn một tấm áo.
Ấm áp không phải khi bạn đội chiếc mũ len, mà là khi đầu bạn dựa vào một bờ vai tin cậy.
Ấm áp không phải khi bạn dùng hay tay xuýt xoa, mà là khi tay ai kia khẽ nắm lấy bàn tay bạn.
Ấm áp không phải khi bạn nói “ấm quá”, mà là khi có người thì thầm với bạn: “Có lạnh không?”.
Ấm áp chưa hẳn là khi bạn ôm ai đó thật chặt, mà là khi ai đó khoác vai bạn thật khẽ (là người bố thân yêu của …

Share|

Cô gái thích ngủ đứng...

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
Tác giảThông điệp



 Cô gái thích ngủ đứng... Thtx_010  Cô gái thích ngủ đứng... Thtx_012
 Cô gái thích ngủ đứng... Thtx_015  Cô gái thích ngủ đứng... Thtx_017
 Cô gái thích ngủ đứng... Thtx_010  Cô gái thích ngủ đứng... Thtx_012
 Cô gái thích ngủ đứng... Thtx_015  Cô gái thích ngủ đứng... Thtx_017

Đẳng Cấp: 0

 Cô gái thích ngủ đứng... Thtx_010  Cô gái thích ngủ đứng... Thtx_012
Bài Gửi Bài Gửi : 4
EXP EXP : 12
Like Like : 0
 Cô gái thích ngủ đứng... Thtx_015  Cô gái thích ngủ đứng... Thtx_017

 Cô gái thích ngủ đứng... _
Bài gửiTiêu đề: Cô gái thích ngủ đứng...  Cô gái thích ngủ đứng... EmptyWed May 04, 2011 3:44 pm

[Truyện ngắn - Gào]
"Em xa xôi - nỗi đau em trong tôi
Em đi rồi, nỗi đau vẫn trôi trong tôi... nhiều lắm....
Em đau xót sống trong bao niềm đắng...
Mỏi mòn xót xa em... tháng năm..."
Bạn gái tôi có một thói quen kỳ quoặc, thích ngủ đứng....
Tôi thường xuyên thấy cô ấy, đứng dựa vào một góc để ngủ... Và mỗi khi đang ngồi, mà cô ấy đứng dậy... ắt hẳn là tìm 1 góc để... đứng ngủ.....
Thật buồn cười... tôi chưa bao giờ gặp một người có thói quen kỳ lạ đến vậy...
Có lần, chúng tôi vào cửa hàng bán đồ ăn nhanh, lúc tôi đang cố gắng chen chúc xếp hàng đợi đến lượt mua gà rán, quay ra đã thấy cô ấy .... dựa vào cửa toilet để ngủ....
Một vài lần tôi góp ý... Cô ấy chỉ cười và lè lưỡi rất đáng yêu... nói: "xấu hổ thế!".... Nhìn đáng yêu tợn.... đến mức mà, dường như, nếu tôi có nhắc nhở hay góp ý về thói quen đó của cô ấy... thì cũng chỉ là để mong cô ấy cười và lè lưỡi đáng yêu như vậy...
Tôi chưa bao giờ hỏi lý do vì sao cô ấy có thói quen ấy, cũng chưa bao giờ có ý định hỏi về điều đó... dù biết rằng mọi thói quen đều có một nguyên do...
Bởi vì...
Ngày yêu cô ấy... cô ấy đã hỏi tôi rằng : "Anh có chắc anh sẽ yêu tất cả những gì em có... dù nó phi lý và làm anh phải suy nghĩ hay buồn rầu?".... Tôi đã suy nghĩ rất nhiều và rất lâu, để có thể trả lời câu hỏi đó.... Vì tôi là một nguời ... có thể tự hào mà nói rằng... hiếm hoi....luôn có trách nhiệm với lời nói của mình.....
Tôi đã đặt ra nhiều giả thuyết và tình huống... cho câu trả lời của mình... liệu rằng tôi có thực hiện được nó ko? Nhưng rồi tôi cũng chỉ có một câu trả lời "có!" duy nhất... cho tất cả những thắc mắc của mình.... bởi vì bao trùm lên mọi lo toan và tính toán là tình cảm mà tôi dành cho cô ấy quá nhiều... nó quá lớn đủ để tôi đánh đổi mọi điều tôi có và chấp nhận mọi điều về cô ấy, dù cho nó có khó khăn....
1 năm 3 tháng 21 ngày yêu nhau, đến tận khi chia tay, tôi và cô ấy vẫn chưa một lần làm chuyện ấy....
Nhiều khi tưởng 2 đứa đã quá gần nhau rồi.... nhưng cô ấy luôn luôn từ chối và đẩy tôi về phía xa xôi... Tôi ko gượng ép... cũng chẳng bắt buộc gì ở cô ấy cả....
Chúng tôi yêu nhau yên bình và êm ả.... tất cả thoáng qua khiến cho tôi hài lòng và mãn nguyện.... cho đến một ngày....cô ấy đến, đặt lên bàn một tờ giấy và nói với tôi rằng: "Đơn xin chia tay!" ....Tôi ngỡ ngàng... phải nói là ngỡ ngàng và bàng hoàng chứ ko chỉ đơn giản là ngạc nhiên nữa... Cô ấy cười, nụ cười hiên dịu đáng yêu ấy.... trôi tuột xa tầm tay tôi từ bao giờ... sao tôi ko hề hay biết....
Tôi im lặng rồi bỗng chợt điên lên.... sau khi đọc cái đơn ngu xuẩn mà cô ấy viết... dường như cố gắng nắn nót đến ko tưởng....
"Em điên thế đủ rồi đấy! Em làm sao vậy! Anh có thể chịu đựng mọi trò điên rồ của em từ trước đến nay! Nhưng thế này thì quá lắm! Em điên à?"
Mắt cô ấy mở to.... ngạc nhiên là những gì tôi nhìn thấy trong đôi mắt va khuôn mặt ấy... nhưng chỉ trong 5 giây.... yên ả lại trở về trên khoé môi gầy.... Cô ấy lại mỉm cười....
" Bởi vì em điên thật mà!"
Và thế là chúng tôi chia tay nhau.... Một lý do tôi cũng ko sao hiểu nổi....Một cái kết thúc chưa bao giờ có câu trả lời... Tôi đứng dậy và quay đi trong chiều hôm ấy, vẫn cứ nghxi rằng chỉ là 1 trò của con gái để mong được người yêu quan tâm nhiều hơn thôi.... Nhưng một điều nhỏ nhoi tôi quên đi mất... đó là... cô ấy khác tất cả mọi người.... chính vì vậy... sự kết thúc hôm đó.... có nghĩa là... ko gặp lại...
Tôi chờ mãi những tin nhắn, tôi chờ mãi nick cô ấy sáng trên list YM.... tôi chờ mãi những cuộc điện thoại chuông reo dồn dập... chờ mãi những dòng mail tấp nập yêu thương.... nhưng nó ko bao giờ đến suốt 2 tháng liền kể từ ngày chia tay hôm ấy...
Nỗi nhớ cắn xé tôi nhiều đêm và nỗi buồn thiếu vắng cô ấy làm cho tim tôi muốn tắt lịm....
Ác mộng vẫn luôn rình rập...
Những hình ảnh quá khứ va đập vào trong mắt tôi như dội lửa....
Rồi tôi lại tự vỗ về mình.... tôi đã thay đổi rồi.... và tất cả chỉ là quá khứ thôi... cô ấy rời bỏ tôi... vì cái gì cơ chứ????
Ngày đầu tiên của tháng thứ 3 kể từ ngày chia tay nhau.... tôi bấm số gọi cho cô ấy...
Đầu dây bên kia nhấc máy.... giọng nhỏ nhẹ và yếu ớt như một giọt nước chỉ chực vỡ tan: "Anh à!"
Chúng tôi hẹn nhau đi uống cafe... vì tôi chẳng biết nói gì cả... cô gắng hẹn hò như mọt người bạn ở xa lâu ngày ko gặp lại...
Cô ấy ngồi đối diện tôi... vẫn nụ cười ấy nhưng khuôn mặt yếu ớt và trắng bệnh... môi bạc và làn da phờ phạc....
Nhưng có một điều dường như khác....
Cô ấy nói nhiều hơn....
Hồi chúng tôi yêu nhau, cô ấy ko nói nhiều như vậy... những buổi đi chơi chỉ đơn giản là những cái ôm và lướt môi nhẹ nhàng... là tôi tâm sự và cô ấy cười.... khi tôi kêu mệt mỏi... cô ấy kể cho tôi những chuyện vui nho nhỏ.... Là những ngày mùa đông trời gió... cô ấy làm tôi bất ngờ với một chiếc khăn len tự đan.... Là những ngày đại hàn, cô ấy gọi tôi vào giữa đêm và đưa tôi một... cái chăn to đùng.... mà cái vỏ chăn thì là " em khâu bằng tay đấy!".... Vì cô ấy cứ lừ lừ như vậy nên có sức hút với tôi... Ngày đó, nhiều người hỏi tôi tại sao lại thik cô ấy đến vậy... tôi đều cười.... Một người con gái có thể khiến một thằng con trai thay đổi vì mình, thay đổi cuộc sống để được dung hoà với cuộc sống của mình...đâu thể tầm thường phải ko? Để... cưa cẩm cô ấy, tôi dần từ bỏ rất nhiều thói quen... như một đỉnh núi cao, người ta càng nói, ko leo được đâu... cao và nguy hiểm lắm... thì tôi lại càng cố trèo... cố trèo bởi vì nó quá cao... đã đid dến lưng chừng thì ko có lý do gì để từ bỏ....
Phải mất gần 1 năm, tôi mới có được cuộc hẹn đầu tiên.... Cảm giác như suốt 1 năm nỗ lực đó... tôi đã lột xác hoàn toàn....1 năm chay tịnh để vươn tới một cuộc tình....1 năm thầy tu để mơ về một người con gái.... Nào là từ bỏ thói quen đi đêm... những cô người yêu dăm bữa nửa tháng rơi vào lãng quên trong chăn gối.....những cuộc tụ tập chè chén vui vẻ.... trở thành những lần đánh lẻ để leo lên quán cafe chông chênh ở tầng thứ 8, nghe cô ấy chơi một vài giai điệu của Shubert... v.v và v.v.... những thay đổi mà giờ người ta ngỡ ngàng và tôi ngỡ ngàng nhìn lại... như một trò đùa...
Vô vàn những lý do để yêu... vô vàn những điều.... ko thể nào giải thích nổi....
- Anh luôn nghĩ về em như một thiên thần... mà em thì chẳng bao giờ đựơc làm thiên thần dù em rất muốn!
Câu nói ấy kéo tôi về thực tại.... giữa ly cafe nóng và ánh mắt cô ấy nồng nàn....Nhìn thấy tôi ngước lên, cô ấy cười....Cô ấy lại tiếp tục nói nhiều, lại tiếp tục độc thoại về những điều mà tôi ko mấy hiểu...
Chúng tôi đứng dậy... bước ra khỏi quán cafe sơn màu đỏ úa nằm trên khu phố cổ.... Cô ấy muốn đi bộ... dạo quanh phố cổ.... Và nói nhỏ điều gì đó với anh chàng giữ xe của quán cafe.... Và sau đó, chúng tôi bước đi....
- Em luôn muốn ngủ với một ai....
Tôi ngạc nhiên:
- Ý em là gì vậy?
- À, em luôn muốn biết cảm giác bên một người con trai là như thế nào...
Cười...
- Anh à, muộn rồi, mình về đi...hehe...
Ngày hôm đó kết thúc như vậy! Cô ấy khó hiểu hơn trước hay là từ trước đến giờ tôi chưa bao giờ hiểu cô ấy cả? Mấy ngày sau đó... cô ấy và tôi có nhắn tin qua lại như 2 người bạn... Vào một buổi chiều, tôi nhận được tin nhắn của cô ấy: " Anh à, em muốn đến khách sạn và ngủ với anh!"...Tôi cảm thấy sợ, sợ cái sự thay đổi lạ lùng ko báo trước của người con gái bí hiểm mà tôi yêu....
Chúng tôi gặp nhau ở quán cafe sơn màu đỏ úa....Tôi hỏi cô ấy, cô ấy chỉ cười... và... tôi từ chối... lời mời của cô ấy... khách sạn và cái hiìn dung mênh mông, được nằm cạnh người mà mình yêu thương nhất.... nhưng ko phải là bí mật và lạ lùng... phi lý và bỗng chốc như thế này....Chúng tôi quyết định ko liên lạc với nhau nữa...
Một tháng sau, tôi nhận được một tin nhắn khác: " Anh à, vào bệnh viện thăm em!"
Tôi vội vã vào viện... căn phòng đầy mùi thuốc sát trùng và những tấm ga màu trằng, cô ấy ngồi dựa lưng vào tường và nhìn ra cửa sổ.... ánh mắt xa xăm.... ko quay lại nhìn tôi khi tôi bước vào:
- Thế là em ko được ngủ đứng nữa rồi.... vì em ko còn sức để mà đứng nữa....
Tôi lại gần, nắm tay cô ấy chặt lắm, cô ấy nhìn xuống đôi bàn tay tôi và cười... nhẹ nhàng... cô ấy nói:
- Em yêu anh lắm!
- Anh cũng thế, em biết điều đó mà...
Cô ấy, một tay nắm chặt bàn tay tôi... một tay khẽ đưa lên che miệng tôi như muốn nói...." anh đừng nói nữa..."
- Mai anh lại đến nhé!
- Uh, ngày nào anh cũng sẽ đến mà....
- Và đừng hỏi gì bác sĩ cả...
- Nhưng...
- Anh hứa đi...
-Uh, anh hứa...
Hôm sau tôi đến, lúc đó cô ấy đang đứng bên cửa sổ, dường như cố gắng lắm để đứng vững.... Nhìn cô ấy yếu ớt mà tôi xót xa nhiều, tôi muốn hỏi bác sĩ rằng người tôi yêu bị làm sao vậy... nhưng tôi đã lỡ hứa mất rồi...
- Anh ko muốn hỏi nhưng.... anh lo lắm... em bị sao vậy... nhìn em yếu quá!
- Hì, em sắp khỏi rồi mà, em vừa mổ xong, nên yếu vậy đấy!
Câu trả lời ấy làm tôi yên tâm hơn đôi chút.... Và nụ cười ấy làm tôi hạnh phúc hơn rất nhiều....
- Anh hay mắng em vì em ngủ đứng....
- Uh, nhưng nhìn em lúc đấy, rất đáng yêu!
- Em kể cho anh một câu chuyện... và anh chỉ được nghe thôi nhé!
-Uh, em kể đi!
- Hồi em học cấp 2, gần nhà em có một cô, hơn em mười mấy tuổi....
-Uh...
- Nào, anh đừng "uh" nữa, để em kể chứ!
-Được rồi, hehe, anh xin lỗi!
-Em với cô ấy, chơi rất thân và rất hợp nhau. Em hay tâm sự với cô ấy, cô ấy ko có chồng, sống 1 mình nữa....Và cô ấy cũng hay sang nhà em chơi lắm. Năm em học lớp 8, lần đầu tiên, em bị cái đó của con gái...
- Cái đó là cái gì?
- Kinh nguyệt ấy!
- Oh... uh!
- Nhà em chẳng có ai cả, mà em cũng chẳng biết làm thế nào.... Em gọi cô ý sang, nhờ giúp em....vì lúc đó, mới lớp 8 mà.... ko hiểu chuyện gì cả....cô ấy nói em phải nằm xuống, cứ ngủ đi, thì máu sẽ ko chảy nữa.... Và...
Rồi nước mắt người yêu tôi bắt đầu chảy... cô ấy nghẹn lại chẳng nói ra lời... ôm chặt tôi... ôm chặt lắm....
- Cô ta cưỡng hiếp em anh ạ!
Tôi shock! Theo bản năng tôi đẩy vòng tay người tôi yêu ra.... trong vài giây định thần... tôi ôm cô ấy vào lòng và cùng khóc với cô ấy... Cảm giác kinh tởm cái người đàn bà kia vô cùng, nèn lên tận trí óc tôi.... Còn người tôi yêu thì vẫn nức nở.... nước mắt lăn dài trên áo tôi...
- Em có thói quen ngủ đứng vì em sợ.... Vì có lần cô ta nói rằng nhìn em nằm ngủ đẹp lắm....Mỗi lần nằm xuống em đều nhớ tới khuôn mặt đáng sợ ấy... Từ đó, lúc nào em cũng.... ngủ đứng... hoặc ngủ ngồi... ở nhà cũng vậy... vì em sợ...em nằm xuống...em sẽ lại....
Ôm tôi chặt hơn... nước mắt cô ấy tràn ra nhiều hơn....
- Em ko biết con gái có thể làm chuyện đáng sợ vậy... Rồi em nói với mẹ.... rồi mẹ ko tin em.... mẹ nói em bị điên.... xấu hổ vì em điên... ko ngờ em có thể bịa đặt ra điều kinh tởm đó...và tất cả... đều ghét em anh ạ...
Tại sao cuộc sống lại bất công như vậy? Tại sao cô ấy lại phải chịu ngần đó nỗi dầy vò khi còn quá bé nhỏ?
- Rồi em phải lén lút mỗi khi đi học, tránh cô ta, cho đến ngày... cô ta chuyển nhà đi vì lý do gì em cũng ko rõ và chẳng muốn biết nữa.... em đã phải chịu đựng 3 năm liền lớn lên với ánh nhìn như mình là người điên của bố mẹ....
-Nín đi, anh ở đây.... anh yêu em! Dù thế nào chăng nữa....
Cô ấy vẫn khóc
- Em tưởng mọi việc đã kết thúc.... Em đã cố quên... em đã cố yêu... cố ngủ nằm...
Cô ấy dừng lại 1 chút...
- Cho đến khi.... người yêu em... đến nhà....bà giúp việc mở cửa.... anh ta lên phòng.. lúc em đang nằm ngủ... và....ngủ với em.... em muốn cưỡng lại.... nhưng... em nghĩ....phải làm quen.... với đàn ông...
Tôi cảm thấy như ngàn nhát dao đâm vào ngực
- Rồi anh ta... nói.... sau khi đã xong xuôi.... rằng.... "ko ngờ em đã mất trinh rồi! Anh ko muốn yêu một người ko đoan chính!".... và.... anh ta bỏ em...
Thằng khốn nạn! Tôi kinh tởm loại đàn ông ấy! Tôi thề, xin thề rằng tôi chỉ muốn giết chết hắn ngay lúc ấy...
- Em im lặng.... và thế là chia tay.... em lại... ngủ đứng.... ngủ ngồi... vì em sợ... em ko dám.... nằm nữa....nằm.... em sẽ chẳng thể chống cự... em sợ....
Tôi vuốt nhẹ những giọt nước mắt lăn trên má cô ấy, và hôn vào đôi môi đang run rẩy vì sợ hãi... những chuyện mà cô ấy phải trải qua, thật quá kinh khủng....
- Rồi.... em đã gặp anh.... anh đã yêu em khác hắn yêu em....anh đã chấp nhận em ... ko giống người ta phủ nhận em...
Tôi muốn nói với cô ấy rằng, tôi cũng chỉ là một thằng tồi mà thôi, và nhờ cô ấy, tôi mới nên người, mới có thể thay đổi để làm người... và tôi mới phải là người cần phải cám ơn chúa trời vì được gặp cô ấy trong đời...ằng tôi yêu cô ấy biết nhường nào.... yêu và đau xót biết bao ... căm hận những kẻ reo nỗi sợ hãi và ám ảnh lên suốt cuộc đời cô ấy....
- Anh ko quan tâm những chuyện đó, anh căm ghét những kẻ đã làm em tổn thương... anh yêu em... anh thề là anh yêu em... và anh sẽ ko để cho em phải buồn nữa đâu....
Cô ấy lấy tay gạt nước mắt ở 2 khoé mi... rồi cười nhẹ nhàng....
- Em biết mà...Nhưng anh có thể hứa với em một điều được ko?
- Uhmmm... em nói đi...
- Hai ngày tới, anh đừng vào bệnh viện nhé...
-Tại sao?
- Đi mà, và đừng hỏi gì cả!
-Uh!
Chông chênh!
....Hai ngày sau, tôi quay lại bệnh viện....
Thế giới trước mắt tôi dường như sụp đổ.... cô ấy đã ra đi mà ko để cho tôi nhìn lần cuối...ra đi lặng lẽ.... ra đi âm thầm... ra di bất ngờ và ra đi đau đớn....
- Những người bị "nhiễm trùng huyết" rất khó sống... cô ấy đã chiến đấu đến cùng... và cô ấy biết....
Bác sĩ nói với tôi như vậy.... Cô ấy ko có đám tang... ko bạn bè....vì dường như chẳng ai biết cô ấy bệnh... và cha mẹ cô ấy... cũng chẳng thấy xót thương gì... cô ấy ra đi như vậy đấy... sống đau đớn và chết chua xót...
Một bầu trời đêm bao trùm tôi....
- Cô ấy đã tặng mắt cho một người.... cách đây 2 ngày.... chúng tôi làm phẫu thuật....
Bệnh viện đã lo tang lễ cho cô ấy....

Tôi lặng lẽ đứng nhìn từ xa... đôi mắt người con gái đã làm thay đổi cuộc đời tôi....ánh nhìn xa xăm một thời vẫn còn nguyên vẹn đó....
Một bức thư với những dòng chữ mất nét run rẩy và ngắn ngủn:
"Anh là người duy nhất yêu em! Em đã nghĩ là em sẽ khỏi! Em đã nghĩ là em sẽ thắng! Em chỉ muốn chia tay cho đến ngày em chiến thắng bênh tật và chiến thắng nỗi sợ hãi trong em... em sẽ lại gặp anh.... Nhưng em nhận ra rằng... em ko thể... em chỉ có thể chiến thắng nỗi sợ hãi mà thôi.... em đã hết sợ rồi, vì em biết anh yêu em... khát khao ấy đã cho em sức mạnh... để... gặp lại anh thêm lần nữa....... em muốn anh biết.....Anh là người DUY NHẤT em yêu!"
"Ngủ ngoan nhé em,nước mắt mưa
Thương em đau xót, giấc mơ trưa...
Sống là cực nhọc...
Chết là anh khóc...
Phải làm gì... cho em bớt đau đây???"

[You must be registered and logged in to see this link.]




Về Đầu Trang Go down

Cô gái thích ngủ đứng...

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Vn-Live ::   :: Cùng Chia Sẻ :: Tiểu Thuyết - Truyện Ngắn-

 Cô gái thích ngủ đứng... Tcat_l11
 Cô gái thích ngủ đứng... Tcat_t10 Tiêu Đề Cô gái thích ngủ đứng... Tcat_t12
 Cô gái thích ngủ đứng... Top1010
 Cô gái thích ngủ đứng... Tcat_r11
Thống Kê
Thống Kê Tổng Thể
Các Bài Viết Trong Tháng
Bài Viết Trong Tháng
Chủ Đề Thảo Luận Sôi Nổi Nhất
Chủ Đề Được Xem Nhiều Nhất
Thành Viên Có Nhiều Bài Viết Nhất
Thành Viên Đã Gửi Bài Trong Tuần Này
Thành Viên Đã Gửi Bài Trong Tháng Này
Top 10 Thành Viên Gửi Bài Nhiều Nhất
 Cô gái thích ngủ đứng... Footer13 Cô gái thích ngủ đứng... Footer15
Version 3.0, Copyright © 2009 - 2010
Trang Web Hiển Thị Tốt Nhất Trên Trình Duyệt FireFox , Opera
Phát Triển Bởi: Nguyễn Minh Vương Long
Ban Quyen Thuoc Ve www.Vn-Live.co.cc 06-07



Create a forum on Forumotion | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất